I am

NguyenThanhHuy

Tôi là
(Đăng trong nguyệt san Bút Tre số tháng Bảy, 2014)
Tác giả: Nguyễn Thanh-Huy, 11 tuổi

Có những thứ diễn tả được tính tình tôi. Đó là nhạc và cây. Bạn có lẽ ngạc nhiên làm thế nào chúng giống tôi?
Một vật tôi đã chọn là nhạc. Nó giống tôi vì tôi chơi dương cầm. Tôi yêu âm nhạc, đặc biệt nhạc Jazz. Lý do tôi yêu nhạc bởi vì nhạc làm tôi cảm thấy vui sướng. Nhạc cũng cho tôi cảm giác êm đềm. Một lý do khác là vì bạn có thể chơi đàn một cách lặng lẽ. Tôi không thích ai la hét tôi. Tôi không nói to giọng, hay ít nhất khi tôi không tức giận. Lý do tại sao tôi không thích người nói to tiếng bởi vì ba tôi thường la hét. Mỗi lần nghe ai nói to tiếng, cái cảm giác ấy lập lại làm tôi rất khó chịu!
Cây cũng rất giống tôi. Cây im lặng. Tôi e thẹn. Tôi không quen nói chuyện trước đám đông. Tôi cũng không cố gắng kết bạn mới. Nếu không cần thiết, tôi ít khi ra khỏi nhà. Tôi rất yên lặng; cây cũng trầm lặng như vậy. Tôi sẽ không mở miệng, trừ khi tôi phải nói, hoặc tôi muốn nói. Trái lại, tôi sẽ ngó lơ và phớt lờ người đang nói với tôi. Thường thường tôi không phản ứng gì, nhưng không có nghĩa là tôi không nghe.