Tập Thơ: Như Tình Ta Là Giả
Tác Giả: nqnv
Võ Nguyễn Như Quỳnh
04/1973- 06/1993 Huế, Việt Nam
12/1993- 08/1998 Tucson, Arizona
08/1998- now LA, California
University of Arizona 08/1998
Computer Programmer
Nick names: belong, khongvui
Tặng: Nguyễn Thiện Trường
Mùa Thu 2006
Bài Tháng Sáu Cho Người
Võ Nguyễn Như Quỳnh
Tháng Sáu về nên viết lại bài thơ
Cành phượng tím như oằn mình thương nhớ
Nghe kỷ niệm cồn cào trong hơi thở
Mất bao nhiêu năm mới hiểu được tấm lòng
Biển lặng rồi lòng yên ắng như sông
Không yêu được đắm say như thời trẻ
Có chiếc lá vừa rơi chao rất khẽ
Có lúc nào người chợt nhớ đến ta?
Mùa hạ đến dần mùa xuân chia xa
Những đổi thay tưởng như là vĩnh cửu
Và bất chợt vọng về câu hát cũ
Để chạnh lòng nhớ lại thuở xa xưa
Không còn hồn nhiên được nữa câu thơ
Đêm dài lắm khi một mình thao thức
Cầu giấc ngủ yên bình là hạnh phúc
Giữ ánh mắt người ở lại giấc chiêm bao
Nỗi đau năm xưa cũng hoá ngọt ngào
Khi được mất với ta đều là được
Như Tình Ta Là Giả
Chẳng còn ai ở lại ở xung quanh
Khi tất cả đều ra đi lặng lẽ
Ta làm thơ như thói quen thường lệ
Có nỗi đau rơi xuống vỡ oà
Buồn thì buồn ngày bình thản trôi qua
Đêm vẫn mịn như nhung màu đen tối
Giọt nước mắt không còn nơi thác gởi
Có lẽ nào ta khóc với chính ta
Nên câu thơ cũng rơi xuống vỡ oà
Người hãy nghĩ như tình ta là giả
Hãy đi qua như một người xa lạ
Bốn mắt nhìn, vô cảm giác, không quen
Ngày có buồn thì cũng vẫn là đêm
Thơ cố viết cho mình, sao nhạt quá
Người hãy nghĩ như tình ta là giả
Chẳng có giọt máu nào khi cắn vỡ bài thơ
Ta với người như thế hết tình chưa
Thơ khô khốc vì thơ không biết khóc
Hương Quỳnh 1
Bài Thơ Thứ Nhất
Giá được làm cô gái đến từ hôm qua
Để được anh gọi cố nhân đầy luyến tiếc
Em đến sau chậm bước đời thua thiệt
Bởi vì em cũng chỉ là Quỳnh thôi
Quỳnh với những câu thơ tha thiết bồi hồi
Không giữ được chân người nào ở lại
Vụt một thoáng trôi qua thời con gái
Tuổi đàn bà thiếu phụ đè trên vai
Vẫn là em từ thuở phôi thai
Ba mươi mấy năm chưa hề thay khác
Anh có tin vào những điều huyễn hoặc
Vào những ước mơ, ngôi sao rụng xuống đời
Góp nhặt niềm vui ít ỏi trên đời
Như một cành cây vươn lên xơ xác
Anh hãy tưới vào em dòng nước mát
Kiên nhẫn đợi ngày kết trái đơm bông
Giữ cho mình mát dịu một mùi hương
Là hy vọng chưa bao giờ lụi tắt
Bài Thơ Thứ Hai
Nếu có thể được khổ vì yêu
Em cũng đủ hạnh phúc rồi anh ạ
Đã từ lâu trái tim mình hóa đá
Không yêu ai mới thật khổ vô cùng
Hãy dang tay ôm em chặt vào lòng
Làm cho đá cũng phải tan thành nước
Cho em hiểu rằng mình còn yêu được
Dẫu ngày mai mất hết cũng cam lòng
Cuối hạ rồi muà thu đang đến dần
Xung quanh em chỉ một màu trống rỗng
Em cần lá, dẫu là vàng hay thẩm
Em cần anh dẫu chỉ một ngày thôi
Em cần yêu như cần thở khí trời
Như kẻ đói đang vật vờ hành khất
Yêu em nhé, lời nài xin bất lực
Dẫu chỉ là yêu trên net mà thôi
Đêm Nay Anh Ngủ Với Bài Thơ
Bài Thơ Thứ Ba
…
và đêm nay anh ngủ với bài thơ
em vừa viết ngọt ngào lúc sẩm tối
lời anh nói như lời tỏ tình vội
giả sử thôi là em đã ngẩn ngơ…
và đêm nay anh ngủ với bài thơ
ôm rất chặt như ôm người tình nhỏ
chút tình cảm mỏng manh như cơn gió
em cũng mừng ngỡ gặp lại tri âm
cám ơn anh câu nói quá ân cần
chút mật ngọt giữa cuộc đời nhạt thếch
thơ em viết đêm nay là sự thật
nghe tim mình réo rắt chuyện không tên…
đến bao giờ anh mới sẽ…ôm em ?
siết thật chặt như tình nhân muôn thuở
giả sử thôi cuộc đời là phim bộ
đoạn cuối cùng em sẽ viết rất hay
Bài Thơ Thứ Tư
và đêm nay anh không thuộc về em
khi trong tay ôm người con gái khác
chút tình ảo trôi trên đời trắng bạc
không đủ làm vì sao nhấp nháy cho ai
đêm nay về ôm người ấy trong tay
khi em khóc, lệ trong lòng ráo hoảnh
nỗi cô đơn rơi xuống màn đêm lạnh
em ở đời thường, anh ở giấc chiêm bao
khi câu thơ em viết xuống nghẹn ngào
cả nỗi đau cũng có phần không phải
nếu có thể quay ngược thời gian lại
nắm tay anh em chắc chắn nhận lời
đêm nay về hôn người ấy trên môi
khi em khóc lệ trào dòng nóng hổi
giấu kỹ lại vào lòng điều chưa nói
anh có nghe nhịp tim đập điên cuồng ?
giữ cho mình tròn vẹn một lời thương
điều chưa nói không bao giờ lầm lỡ …
Bài Thơ Thứ Năm
sao buồn quá vậy hả T. ơi
khi đêm nay dài ra đăng đẳng
như ta và người ngỡ như gần lắm
nhưng thật ra xa đến vô cùng
ta và người trò chuyện không ngừng
về tất cả trên trời dưới đất
trao trái tim ra tưởng như là thật
nhưng cuối cùng còn lại chỉ trống không
có cơn đau ray rứt ở trong lòng
có nỗi nhớ mơ hồ không rõ rệt
người có biết, hay giả vờ không biết
ta và người chỉ tạm bợ mà thôi
ta với người không phải là một đôi
thơ ta viết ngập ngừng câu khựng lại
ta với người, người với ta không phải
ta với ai mới đúng là một đôi ?
Anh Sắp Về Chưa
…
anh sắp về chưa sắp về chưa
ngày tháng 9 cũng như vừa chạm ngõ
muà làm thơ cũng đã về rồi đó
trời mát hơn lòng cũng thiết tha hơn
cơn gió ùa qua se lạnh trong lòng
trái đã chín trên cành oằn trĩu quả
anh đi rồi không còn ai hái nữa
thơ em cạn rồi, anh sắp về chưa
anh sắp về chưa để đón muà thu
để đọc thơ em vô cùng quen thuộc
nghe em kể nỗi buồn từ kiếp trước
để yêu em như luật định đất trời
anh sắp về chưa quay đảo kiếp người
như em vừa lỡ bước chân đời muộn
em mất anh trong một ngày gió cuốn
chiếc lá cuối cùng rụng xuống trang thơ
anh sắp về chưa, sắp về chưa ?
Nửa của em
Bài Thơ Thứ Sáu
trăng bên ngoài song cửa một nửa thôi
như nửa em – trên đời vất vưởng
như nửa anh – chưa bao giờ xuất hiện
hay là em không có nửa của mình…
khi thượng đế tạo ra loài người
người đàn ông, người dàn bà, một nửa
tìm gặp nhau tạo nên thành cơ thể
nửa của em vất vưởng bên trời.
chưa bao giờ tuyệt vọng ở trên đời
nhưng có khi em hồ nghi đứng lại
thượng đế đãng trí, quên rồi có phải
thật ra em không có nửa của mình.
em đi tìm em đi tìm đi tìm
như thói quen, như không biết làm điều gì khác
anh, nếu thấy nửa của mình thất lạc
hãy đến gần và gọi khẽ tên em
Bài Thơ Thứ Bảy
Đêm của anh
Sep 13, 2006
đêm lê thê như một tiếng thở dài
bức chân dung không làm vơi nổi nhớ
anh thèm bên tai ngọt ngào hơi thở
được nghe giọng người khe khẽ đọc thơ
ở chung quanh lặng ngắt như tờ
những tờ giấy theo bàn tay sột soạt
ý trong đầu không thành trang viết
có thể nào em viết được hộ anh ?
có thể nào em đến từ trong tranh
rất thân mật ngồi cận kề bên cạnh
đêm như thế sẽ trôi vèo chóng vánh
anh rướt nàng cung kính đặt lên ngôi
làm nữ hoàng cho riêng chỉ anh thôi
đặt trái tim xuống chân người hầu hạ
đốt lâu đài đổi trận cười ha hả
đốt đời mình để đổi lấy… đời em
Hương Quỳnh 2 (tặng Thiện-Trường)
Bài Thơ Thứ 8
muốn làm thơ như chưa biết làm thơ
muốn yêu như yêu lần đầu bỡ ngỡ
muốn ngại ngùng như em còn mắc cỡ
và muốn làm cùng anh những việc chưa từng làm với ai
trời cali đẹp quá đêm nay
cơn gió lạnh thổi se mùa thu đó
thổi về anh nhẹ nhàng nổi nhớ
vào giấc mơ ôm ấp hình hài
tròn đêm nay anh hãy ngủ thật say
và tưởng tượng như mình còn trẻ lắm
em là cô gái chỉ vừa đôi tám
còn trinh nguyên da thịt ngọt ngào
đừng bao giờ anh tự hỏi vì sao
có cô gái lạ lùng và huyền bí
hãy nồng nàn vì em trong mộng mị
tỉnh giấc ra em cũng – thật – tầm – thường
đôi môi hồng và hơi thở run run
muốn cho lắm biết anh còn kịp nhận
nụ hoa nở về đêm bên đời muộn
ngát hương nồng chờ đợi dấu hôn môi
Đổi Lại Hai Mươi Lăm Năm
Bài Thơ Thứ 9
Sept. 14 . 06
hai mươi lăm năm đổi lại lấy một ngày
khi anh nói thơ em nhiều quyến rũ
chỉ một lời khen thôi là đủ
em chẳng tiếc mình phải đợi đến hai mươi lăm năm
thơ của em pha thêm vị mặn nồng
mùi của biển cũng ngọt ngào anh ạ
sáng thức giấc thấy mặt trời thật lạ
tối trăng về hồi hộp đón ngày sang
ai nói với anh không yêu được nhiều lần
sự ngạc nhiên ở đời lúc nào cũng có
em có thể làm thơ bằng hơi thở
nhưng chẳng thể nào thở được nếu không …anh
hai mươi lăm năm đổi lại lấy một lần
nghe trái tim hát lên lời lạ lẫm
tay nắm bàn tay đi tìm hơi ấm
em dựa vào anh kiếm lại chính mình
thơ bây giờ có lẽ sẽ bình yên
như sóng biển đổ về nơi bến cảng
Ta Điên Rồi Người Ạ
Bài Thơ Thứ 10
tạm biệt nhé người yêu ngày thứ sáu
tuần lễ qua rồi như giấc chiêm bao
ngày tình yêu ngắn ngủi thế này sao
duyên hạnh ngộ mỏng manh như tờ giấy
ta và người như mầm răng sưng tấy
chạm vào đau nhưng cứ muốn chạm vào
nước mắt rơi hương vị quá ngọt ngào
ghiền đau khổ như người ghiền thuốc phiện
môi cắn chặt mắt mờ tim hỗn loạn
cảm xúc về người như lửa hoả diệm sơn
dòng dung nham thiêu đốt cả tâm can
ta mới biết ái tình là khốn khổ
người và ta chất chồng thêm món nợ
trả kiếp này, hay hẹn đến kiếp sau
dù thế nào cũng là nhát dao đau
chiều thứ sáu, ta điên rồi người ạ
giờ tan sở anh về chưa đó hả
ở bên đây email ngủ im lìm
cái icon vàng chưa chịu hiện lên
sao không nói với em lời từ tạ ?
lòng dặn lòng đừng trách móc nhiều quá
khi thư người chưa kịp viết gởi sang
công việc nhiều nợ cơm áo chất chồng
tình trai gái có khi đành gác lại
em thì hiểu mà trái tim không phải
cuộc dằn co, trái tim thắng – em thua
là trái tim giận dỗi đó nghe chưa
em hiền lắm chẳng bao giờ trách cứ
chiều nay rơi có kẻ ngồi tư lự
mắt nai buồn như chực khóc rưng rưng
đồng hồ kêu tích tắc ở trên tường
nhanh lên chút, ngaỳ mai mình gặp lại
Bài Thơ Thứ 11
nỗi nhớ dài ra khi đêm dần ngắn lại
người bây giờ có mộng mị gì không
ngày hôm trước có điều gì chưa nói
sao đêm nay thương nhớ đến lạ lùng
ta với người phải quen từ kiếp trước
lỡ duyên nhau hẹn lại đến kiếp này
sao quen quá từng làn môi ánh mắt
chỉ tiếng cười câu nói cũng làm say
ta với người là mơ hay là thật
hai ngôi sao xích lại thêm gần nhau
gần như thế mà vô cùng xa cách
yêu thật nhiều sao cứ ngập ngừng… đau
ta với người, người với ta, luẩn quẩn
vòng dây yêu vương vít rối tơi bời
hẹn người nhé nửa đêm này trong mộng
ta đến gần nhè nhẹ ghé hôn môi
Chiếc Lá Đầu Muà
và cuối cùng, tạm biệt nhé người yêu
rụng xuống bên đường vàng hoe chiếc lá
có nổi buồn trong lòng dễ chịu lạ
rất nhiệt tình nhận cảm giác đớn đau
sẽ trở về nơi khởi điểm ban đầu
khi trái tim chưa rung lên thổn thức
hạnh phúc, khổ đau, lằn ranh mờ mịt
ta và người, hai thế giới rất riêng
xin đừng buồn đừng lo lắng cho em
ngaỳ sắp tới sẽ bình yên, chắc chắn
và cuộc đời sẽ thâm trầm sâu lắng
cả đớn đau, cũng thế, rất ngọt ngào
tạm biệt rồi, tạm biệt nhé, người yêu
xin chiếc lá đầu muà đem giấu cất
có vàng hoe như nổi buồn chân thật
cám ơn anh, những đau đớn tuyệt trần