Tôi đã làm thơ như thế nào
Võ Nguyễn Như Quỳnh
Năm xưa, cái thời còn họa thơ trong vườn thơ , mỗi bài thơ làm không quá 15 phút, có khi ngắn hơn, 5 phút, làm xong gởi lên liền, không sửa chữa, lúc đó nhiều người trong vườn thơ khen hay, nhưng bây giờ đọc lại không thấy bài nào trong số các bài đó hay, đó là những bài thơ mình không bao giờ có ý định đăng lại hay đem khoe với ai.
Nhưng cũng có nhiều bài làm tặng cho người này người kia. Nhiều bài khác thì làm theo đơn đặt hàng, ví dụ như có ai đó kể cho mình nghe câu chuyện của họ rồi yêu cầu mình làm bài thơ đại ý như vậy. Các bài thơ này làm lâu hơn, nhưng cũng còn rất nhanh, khoảng 30 phút, ít khi phải sửa chữa, nhưng bây giờ đọc lại thấy rất là hay, những bài thơ này là những bài thơ mình muốn đăng đi đăng lại nhiều lần.
Bẵng đi một dạo không làm thơ…
Nhưng bây giờ lại muốn viết, bởi vì nghĩ không sẽ sự nghiệp viết của mình đến đây là ngưng hay sao, không thể như thế được, như một con dao cùn, phải đem ra mài lại, mài bằng cách nào, dưới đây là cách làm thơ của mình, viết để có ai đó muốn làm thơ mà không làm được thì tham khảo.
Bước 1:
Nghĩ ra một chủ đề mà mình muốn viết
Bước 2:
Viết ra tất cả những câu, chữ, cụm từ, liên quan đến vấn đề đó, lộn xộn, không cần đầu đuôi, chỉ viết thật nhiều, càng nhiều càng tốt, những ý nghĩ chạy qua trong đầu mình mà có liên quan đến vấn đề mình muốn viết
Bước 3:
Ðọc lại những gì mình viết ra, đọc lui đọc tới, cố gắng kiếm một sự liên quan (connection), chuyển vị trí từ chỗ này qua chỗ kia, tạo ra những khối ý có liên quan đến nhau, giai đoạn này là khó nhất
Bước 4:
Bây giờ mới bắt đầu nghĩ đến là mình làm thơ mấy chữ, thể loại gì, rồi thì tạo câu vần, cũng không cần thiết phải hoàn chỉnh lắm, có câu hoàn chỉnh có câu không, nhưng không sao, cứ để đó
Bước 5:
Tới đây thì bài thơ đã tượng hình, bắt đầu dễ rồi, đọc lui đọc tới và hoàn chỉnh nó, không cần phải hoàn tất trong một ngày, cứ để đó, lẩm nhẩm trong đầu, khi lái xe, nấu ăn, để tìm vần, lựa chữ trắc bằng sao cho mình đọc nghe xuôi tai
Cuối cùng làm ra một bài thơ, hoàn toàn không dễ dàng, nhưng không phải là một bài thơ dở, linh tinh không có chủ ý, tuy nhiên nhiều khi ý mình muốn viết ban đầu, bước 1, và sản phẩm cuối cùng nó không nhất thiết phải hoàn toàn giống nhau.
Trái đất này từ lâu rồi chật chội
Những dòng người vùn vụt lướt qua nhau
Rất có thể trong một lần thật vội
Ta dừng chân, ngả nón, vẫy tay chào…
Ðã có thể nhiều lần không ngoảnh lại
Trên thế gian có lắm lắm tỉ người
Và vuột lỡ một tấm lòng thân ái
Ta với người mãi mãi chẳng quen nhau
Ta có thể không phải là tri kỷ
Ðể khi buồn và cả những khi vui
Khi cần có một bờ vai kể lể
Khi nắng lên, khi mưa xuống mịt mờ
Có thể rằng trong một phút tình cờ
Góc sân nhỏ và trò chơi thoáng chốc
Sự ngẫu nhiên vút qua đời như cắt
Vui chưa sâu và thế, chẳng u sầu
Ta với người có thể chẳng yêu nhau
Tương lai vốn không thể nào biết trước
Cái giao điểm mong manh như giọt nước
Một chấm thôi giữa rộng lớn vô bờ
Cám ơn người trong cuộc sống xô bồ
Còn đứng lại chào ta thêm lần nữa
Cái giao điểm nhỏ nhoi như thế đó
Nhưng ta vui giữ mãi ở trong lòng
Gởi tặng người dẫu chưa phải tri âm
Chưa là bạn cũng không là tri kỷ
Nhưng xin cứ mỉm cười thân thiện thế
Có thể rằng mai mốt… sẽ yêu nhau…
04-24-2015